Chuông vàng nồng nàn phố,
Rạo rực nét xuân ngời.
Em về với màu nắng,
Đơm hương đời sinh sôi.
Chợt chạm vào nỗi nhớ,
Chuông vàng ngân… và rơi.
Ta ngu ngơ đứng đợi,
Cả bâng quơ nụ cười.
Hoa nhuộm vàng ngỏ vắng,
Rơi vào lòng xuân tươi.
Ánh mắt nào để lại,
Cả một trời tương tư.
Tôi nhặt hoa và… nhớ,
Tôi nhặt hoa và… cười.
Tôi nhặt hoa lại nở,
Chuông ngân vàng chơi vơi.
TRẦM THANH TUẤN